Thứ Năm, 7 tháng 4, 2011

Bắt, bắt cái con cu... nặng cụ!

Mình nói cấm có... sai! Hì, hì! Tức là ý mình nói ở làng Nhàng mình có nhiều "chuyện" lắm, kể không hết! Đây nhá, hôm nay mình xin kể cho các bạn nghe vài câu chuyện mới rất chi là "hay... hớm" của làng Nhàng mình nhá! Những câu chuyện mà mình đặt cho chúng một cái tên chung là "Chuyện "cu" Việt Nam", hehe...

Chuyện "cu" thứ nhất:

Chuyện này, thực ra cũng chẳng lấy gì làm... "hấp dẫn" cho lắm! Bởi vì nó "xưa" rồi, xưa như... hồ Gươm ấy! Chắc các bạn cũng đã đoán ra là mình định kể chuyện gì rồi, hì, hì... chuyện "cu nặng cụ"... Rùa ở hồ Gươm ấy mà, hehe! Chả là mình đọc trên mạng thấy "người ta" cũng đã "xôn xao" chuyện "cu nặng cụ" Rùa này từ lâu rồi. "Cu nặng cụ" Rùa ở hồ Gươm đang bị... "bệnh", hình như là bệnh "không thể sống nổi trong nước" - người ta đồn thế -, nước ở đây là nước "hồ" hay "nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa", mình không biết rõ lắm, nhưng có lẽ là cả hai thứ "nước" ấy! Và hôm vừa rồi, mới... "bắt sống" được "cu nặng cụ" Rùa, để... "chữa bệnh"! Mình thấy "người ta" bảo thế! Chuyện bắt "cụ" Rùa thì có gì mà phải kể? Ấy, đừng nóng, mình kể là cũng có "lý do" của nó đấy! Lý do là ở cái sự "bắt" "cu nặng cụ" Rùa: mình nhìn mấy tấm hình chụp cảnh "bắt" "cu nặng cụ" Rùa mà thấy "xót" cả lòng, thấy "thương" "cu nặng cụ" Rùa quá! Mình nghĩ thầm, giả sử "cu nặng cụ" Rùa mà nói được thứ tiếng như những người đang "bắt" "cu nặng cụ", thì có lẽ "cu nặng cụ" Rùa sẽ "chửi đổng" vào mặt họ một câu thế này: Bắt, bắt cái con "cu nặng cụ" tao đây này, đồ chó!

Chuyện thứ hai là câu chuyện "cu huyền...", ờ, mà khoan đã, để mình kể chuyện tục ngữ ca dao làng Nhàng mình trước cái đã! Tức là câu chuyện về câu tục ngữ "Con hơn cha nhà có phúc" ấy mà! Câu tục ngữ này, chúng ta ai mà chẳng biết, đúng không?!

Mình nêu câu tục ngữ "Con hơn cha là nhà có phúc" này ra, chẳng qua cũng là có chút tình ý... "xem lại lịch sử", hihi! Mình nghĩ, câu tục ngữ này có thể đúng với những "gia đình dân gian" "có cha có con", tức là đối với những gia đình nào mà "thằng cha" có "thằng con", và nếu "thằng con" "hơn" "thằng cha", thì "nhà chúng nó" "có phúc"! Và tất nhiên là câu ca dao tục ngữ này nói "hơn" là "hơn" về những mặt tích cực, chứ "hơn" về những mặt "tiêu cực", như "ác độc", "tham lam"... thì có lẽ "nhà chúng nó" không phải là "có phúc" nữa, mà là gì gì đấy khác kia, mình không biết, hihi...

Mình "tản mạn"... lung tung về câu tục ngữ này, là cũng có dụng ý của nó, hehe, tức là mình muốn "đưa" các bạn đến với câu hỏi: Thế đối với những "thằng cha" không có "thằng con" thì sao? Làm cách nào có thể biết được "nhà chúng nó" có phúc hay không? Chẳng hạn như trường hợp của cái nhà "cu nặng cụ Ồ thì khỏe, ru, vừa mỉm cười vừa nằm ngửa đ." này thì như thế nào nhỉ? Ồ, ai bảo "thằng cha" "cu nặng cụ Ồ" là không có "thằng con" nào cả?! "Thằng cha" "cu nặng cụ Ồ" này là có một đống "con" đấy, "thiên hạ" chẳng kháo nhau ầm ĩ cả lên bao năm nay là "cu nặng cụ Ồ" này là "cha già dân tộc" đấy là gì?! Và "những thằng con" của "cu nặng cụ Ồ" này đang hàng ngày "nối tiếp" sự nghiệp của "cu nặng cụ Ồ" hàng ngày đấy thôi! Vậy "nhà chúng nó" "có phúc" hay không? Những "thằng con" có hơn "thằng cha" là "cu nặng cụ Ồ" không? Vâng, "nhà chúng nó" "có phúc" hay không, mình không biết, nhưng mình biết chắc là những "thằng con" chúng "hơn" đứt "thằng cha cu nặng cụ Ồ", "hơn" nhiều là đằng khác, ít ra là về mặt ác độc, tráo trở và "phản thầy phản bạn", hay nói theo ngôn ngữ của "chúng nó" là "phản... đồng chí" lẫn nhau! Chúng ta cứ nhìn cái "nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam" hiện nay của "những thằng con" mà xem, hay nhanh nhất là hãy đọc bài thơ "Gia tài của Mẹ 2011" của nhà thơ Nguyễn Đăng Thường đăng trên Tiền Vệ, là biết liền thôi mà...

Mình có thể "tóm gọn" lại về cái "nước CHXHCN Việt Nam" như thế này: Đây là một "nhà không có phúc"! Mà quả đúng như vậy đấy, các bạn ạ! "Có phúc" gì mà chiến tranh huynh đệ tương tàn bao nhiêu năm, rồi hàng trăm nghìn người chết oan bởi chính bàn tay của "đồng hương đồng loại đồng bào" qua những cái gọi là "cải cách ruộng đất", "giải phóng miền Nam", rồi hàng triệu người phải rời bỏ quê hương ra đi tìm đường sống khác, long đong trên biển cả, kẻ "có phúc" thì "thoát", kẻ "không có phúc" thì chết mất xác dưới đại dương...

Chúng ta đã "biết tỏng" cái "nước CHXHCN Việt Nam" là như thế nào rồi! "Nói mãi" mà làm gì, "khổ lắm", phải không các bạn?! Đó là chẳng qua mình "dài dòng" như thế là muốn nói lên cái ý "mạt vận" của những "thằng cha" và "thằng con" của "nhà cu nặng cụ Ồ" đó thôi! Và đó cũng chính là cái lý do mình muốn kể "chuyện cu" thứ hai, chuyện "cu huyền... cù": mấy ngày qua, bất chấp công lý (những "thằng con" của "cu nặng cụ Ồ" thì "đếm xỉa" gì đến công lý!), một "thằng cu huyền cù" đã bị chính những "đồng chí" của "thằng cha" mình "bắt sống" để giam 7 năm tù vì cái tội gì đấy rất mù mờ... Và điều đáng nói ở đây là, khi xem những tấm ảnh về vụ "xử án" này, nhất là ánh nhìn của "thằng cu huyền cù", mình lại có cảm tưởng như ánh nhìn đó muốn "chửi đổng" vào mặt những "thằng con quan tòa" rằng: Bắt, bắt cái con "cu huyền cù" tao đây này, đồ chó!

"Chuyện cu" thứ ba thì... ngắn thôi, chỉ vẻn vẹn có mấy dòng như thế này: ở cái nước... bọt mình, hóa ra là có một nhạc sỹ tên là Trịnh Công Cu Nặng Cụ!

Chán thật!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét