Thứ Bảy, 19 tháng 2, 2011

Mộc dưỡng Hỏa

Có hai thứ mà người đời chúng ta luôn luôn quan tâm trong Ngũ Hành, đó là Mộc và Hỏa. Mộc, là cây, như Goethe có nói, "Lý thuyết là màu xám, chỉ có cây đời là mãi mãi xanh tươi". Còn Hỏa, là lửa, như Xuân Diệu có nói, "Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn buồn le lói suốt ngàn năm".

Mình xin nói trước về Hỏa. Hỏa, hay lửa, thường dẫn đến sự tàn lụi. Nhớ hồi dịch "Những ngọn nến cháy tàn" của Márai Sándor, mình đã hơi gợn gợn trong người là cuốn tiểu thuyết này "ghê" quá, nó nói về "sự tàn lụi" của tình bạn như cái tiêu đề của nó! Vậy thì có nên dịch hay không? Nhưng rồi mình vẫn bắt tay vào dịch, cũng là để thử sức thôi, đam mê mà!

Ở trên đời này, cái gì nếu có "huy hoàng", rồi cũng trở thành "tàn lụi"! Mình nghĩ thế! Không có gì "ngàn năm" cả. Ngày xưa, nếu Xuân Diệu nghĩ là có cái "le lói buồn suốt ngàn năm", chẳng qua là ông đã lầm! Sự vĩnh cửu không có. Chỉ có sự chuyển đổi. Nói theo các nhà vật lý học, nếu năng lượng không mất đi, chỉ biến đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác, thì mọi sự việc trên đời này, không mất đi, chỉ chuyển từ "dạng" này sang "dạng" khác!

Và, đóng vai trò quyết định trong sự "chuyển đổi" đó, chính là Hỏa, hay LỬA! Mà đúng là thế đấy! Các bạn hãy ngẫm nghĩ mà xem. Người ta thường nói, lửa tình, hay ngọn lửa cách mạng, hay gì gì đó mà liên quan đến lửa. Tức là, Lửa như một cái gì đó là nguồn gốc của mọi sự trên Trái Đất này. Kiểu như, "Không có lửa làm sao có khói" ý! Cái mà loài người chúng ta cần đến đầu tiên, chính là LỬA. Thần Lửa đã giúp con người chúng ta trong sự ăn uống đồ chín, bộ não phát triển, và như thế, ánh sáng văn minh cũng tỏa sáng cho nhân loại!

Người ta thường nói, trong ánh sáng, khó có thể nhận ra bóng tối. Mà, như chúng ta đều rõ, ánh sáng và bóng tối, thường tồn tại song song với nhau. Như trong cái sự "to tát" nhất là "vũ trụ", ngoài những "mặt trời" ra, còn có những "hố đen". Tức là, "ánh sáng" như thể làm lóa mắt chúng ta, làm chúng ta không nhận ra "bóng tối", hay nói một cách văn vẻ là, không nhận ra "những thế lực đen tối" đang bao quanh chúng ta!

Mình nhớ, vào quãng thời gian khi mình chưa "cưới vợ", bà già mình thường bảo là phải lấy vợ mạng Mộc, Mộc dưỡng Hỏa con ạ! Từ hồi đó mình mới để ý đến cái sự là "mạng Mộc". Mộc dễ cháy, tức là "sinh", nên "hợp" với Hỏa, lấy cô vợ mạng Mộc, sẽ "ăn nên làm ra", mẹ mình bảo thế!

Không biết là "ông Giời" có xui khiến hay không, nhưng cuối cùng, mình lấy cô vợ tuổi Giáp Tý, mạng Kim. Tất nhiên là những "thiên định" không còn tác động mạnh như "ở nhà"! Cuộc sống của mình vẫn đều đều xảy ra như nó cần phải xảy ra! Nhưng ý mình muốn nói ở đây là, có vẻ như cái mệnh Hỏa của mình, không dẫn đến "sự tàn lụi", mặc dù mình có nói ở trên: Hỏa, thường dẫn đến sự tàn lụi!

Mình suy nghĩ nhiều về cái "cây đời mãi mãi xanh tươi" của Goethe. Chẳng lẽ "cây đời" của Goethe không bao giờ "héo mòn"? Mình đã chứng kiến một tai nạn cháy rừng khủng khiếp. Hồi còn làm cho AsiaCenter, mình đã tận mắt nhìn thấy cảnh cháy rừng. Thật kinh khủng! Ở cạnh AsiaCenter có một khu rừng rất rậm rạp. Thế là một ngày, vào mùa hè 2008, khu rừng xanh tươi ấy tự nhiên cháy rụi không còn một cây. Mình đã giật mình khi nghĩ, có thể nào sự tồn tại của cây xanh, cuối cùng cũng chỉ là để "một phút huy hoàng rồi chợt tắt"?!

Giấy được làm từ gỗ, và gỗ là do cây, hay "mộc" "sinh" ra. Những trang giấy chứa đựng những câu thơ bất hủ, những dòng chữ rúng động lòng người, nếu trước đó không được chế ra từ gỗ, thì sự tồn tại của cuộc sống trên Trái Đất này, có còn mang những ý nghĩa như chúng đang mang nữa không?

Và, nếu không có Lửa, thì thử hỏi trên cõi trần gian lắm này, có còn "sự ấm" nữa không? Có còn "những phút huy hoàng" nữa không! Cái điều, rằng trong ánh sáng vẫn ngự trị bóng tối, thì chúng ta vẫn có thể "hiểu" được! Nhưng trong bóng tối, chúng ta không thể nhận ra được ánh sáng! Đó là chân lý!

Mình có một tật xấu là hay nói... "linh tinh"! Nhưng, mình lại "đúc kết" được như thế này: Chỉ có ngọn lửa mới làm cho cuộc sống của chúng ta có được một ý nghĩa cao quí hơn. Đó là sự phát triển! Mà muốn "dưỡng", hay làm cái "ngọn lửa" ấy "bùng lên", cần phải có "cây đời", tức là "mộc"! Đó là một trong những điều chắc chắn của chúng ta!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét