Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2011

Thời của "Thần đồng"

Nhân đọc được cái bài viết về nhân quyền trên blog Hiệu Minh, mình mới suy nghĩ vẩn vơ về cái "nhân quyền" như thế này:

Như trong "dân gian lắm", có "tương truyền" rằng, con người ta có bốn cái "tứ khoái": đó là ăn, ngủ, đ., ỉa. Tức là, tối thiểu, về nhân quyền, thì con người ta phải có "tứ quyền phân lập" như thế! Hay nói như cái bản tuyên ngôn độc lập 1776 của xứ cowboy, là "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được ăn, quyền ngủ và quyền mưu cầu đ. và ỉa"!hehe...

Ngày nay, trong giới blogger, theo mình, hình như cái "tứ khoái" không phải là "ăn, ngủ, đ., ỉa" nữa, bởi vì chỉ "chăm chăm" suốt ngày "ăn với ngủ, đ. với ỉa" thì làm sao có nhiều "bài" và "bạn đọc" được, mà đã "chuyển đổi" thành "uống, đọc, viết và nói" mất rồi! Thì đấy, cái blog "hot" nhất Việt Nam ta là blog của nhà văn Nguyễn Quang Lập, đã biến thành "Chiếu rượu" Quê Choa từ ngay "thưở ban đầu" đấy thôi! Mọi "khách khứa" đến thăm "nhà" bọ Lập, đều cũng chỉ "chăm chăm" xem có "món rượu thức nhấm" nào "ngon lành" không để cùng nhau thi hành cái "tứ quyền phân lập thời đại mới" là "uống, đọc, viết và nói". Mình nhớ cái hồi bọ Lập còn mở cửa "còm", bà con đua nhau tới "nhậu" với bọ Lập đông đến nỗi "nhà" của bọ suýt bị... "sập"! Bọ Lập phải "đang tay" đóng cửa "còm" để "bảo toàn (tính) mạng" cho mình và cho cả "bà con"! Hihi...

Tức là mình muốn nói, mặc dù là: "Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được uống, quyền đọc và quyền mưu cầu viết và nói.", thì dường như, những cái quyền ấy - uống, đọc, viết và nói - đã không được "đảm bảo"! Hay nói "trắng trợn" ra là, ít nhất, cái "tứ quyền phân lập" là "uống, đọc, viết và nói" của giới blogger đã bị "xâm phạm" một cách "trắng trợn" ở Việt Nam ta! Mà "giới blogger" ở Việt Nam ta, không là nhân dân ta, thì là gì hả trời?! Như vậy có nghĩa là, nhân dân ta không có được cái "tứ quyền phân lập" là "uống, đọc, viết và nói" một cách... thoải mái cho lắm! Hay nói gọn lại là: Ở Việt Nam ta không có "nhân quyền".

Vậy, vì đâu nên nỗi? Vì bọ Lập "đang tay" không cho "bà con" đến nhà mình? Không phải, trước đó bọ vẫn "rộng cửa tranh luận" cơ mà! Hay hiện giờ vẫn "tồn tại" hàng triệu blog ở quê nhà đấy thôi! Dĩ nhiên là cái sự "tồn tại" của những blog trong nước nó như thế nào, thì đấy là một câu chuyện khác. Ở đây, ý mình muốn nói đến cái "thế lực dối trá" (mượn từ của nhà thơ Bùi Minh Quốc) đã "xâm phạm" đến "nhân quyền" ở Việt Nam, nó là ai?

Một thời ở trong nước "rộ" lên là tiểu thuyết "Thời của Thánh Thần" của nhà văn Hoàng Minh Tường là một cuốn sách "phản động". Không biết là tác giả đã viết những điều gì "phản động" trong cuốn sách, nhưng chỉ riêng cái việc nhà văn HMT lấy tiêu đề cho tiểu thuyết của mình là "Thời của Thánh Thần", thì mình thấy ông Tường đúng là... "phản động" thật! Tức là đối với đảng cộng sản Việt Nam ấy mà, hihi...! Ông Tường "phản động" vì đã nói "trúng phóc" tim đen của những đảng viên ĐCSVN: Thời đại Hồ Chí Minh cái "cóc khô" gì, thời đại của "thánh thần"!

Mình nhớ mấy năm trước đây cũng "rộ" lên ở Việt Nam một chuyện là tượng Hồ Chí Minh được đưa vào chùa để "cúng" như một vị thánh, thánh Hưng Đạo chẳng hạn. Hoặc như, nói không đâu xa, cái lăng của Hồ Chí Minh vẫn còn "chình ình" giữa Ba Đình ra đấy! Trên thế giới, người ta chỉ đưa thi xác của những nhân vật nào đã "được phong thánh", kiểu như những giáo chủ của một tôn giáo, chứ không phải của một nhà "ái quốc", hay "cầm đầu" một đảng phái chính trị, vào lăng tẩm. Hay là ĐCSVN đã tự "phong thánh" cho Hồ Chí Minh tự lúc nào mà mình không biết? Và như thế, với góc nhìn này, thời đại mà chúng ta đang sống đây, thời đại Hồ Chí Minh, không là thời của thánh, thì là gì hả trời?!

Mình có "còm cõi" trên blog Hiệu Minh là, ở Trung Quốc hiện nay có "nhân dân tệ quyền", viết tắt là "nhân quyền" đấy. Tức là, ở "Tung Của" hiện nay, càng có nhiều nhân dân tệ bao nhiêu, càng có nhiều quyền bấy nhiêu! Thì ở đâu mà chẳng thế! Chắc chắn có bạn sẽ "thốt" lên như vậy, hihi... Nhưng "nhân quyền" ở các nước "thế giới tự do" đâu có "mất tiền mua" đâu?! Một thằng "khố rách áo ôm" ở đó "sinh ra là có quyền bình đẳng", "lớn lên" là có quyền "ăn ngủ đ. ỉa" hay "uống đọc viết nói" thoải mái, không mất tiền mua cơ mà! Chỉ có tại hai cái đất nước là "Dziệt Nam" và "Tung Của" mới có sự "trớ trêu" là, những "đại gia" có nhiều tiền (nhân dân tệ ở "Tung Của" và đồng ở "Dziệt Nam") thì có quyền này quyền nọ, còn dân đen thì "cấm chỉ"! Và "những đại gia" của hai quốc gia cộng sản trên, không là những đảng viên "kỳ cựu" của đảng cộng sản, thì là ai vào đây?!

Hôm trước, vô tình mình cũng đọc được một bài báo viết về "đại gia giàu nhất Việt Nam" TGB. Mình thấy tay "đại gia" này có lắm... "quyền" thật, "quyền sinh quyền sát" đối với nhân viên cấp dưới của TGB cũng "nứt đố đổ vách" như "đống" đồng của ông ấy. Thì là con rể của một ông tướng của ĐCSVN mà lị! Tức là TGB cũng là "người của đảng", kiếm tiền như "thần"! Và TGB cũng chỉ là một trong 3,6 triệu "thần kiếm tiền" của cái ĐCSVN! Hãy cứ xem cái "công cuộc mua quan bán chức" trong bộ máy chính quyền hiện nay: mình nghe nói, chức giám đốc công an Hà Nội, hình như 1 triệu Mỹ kim, hay 20 tỷ Đồng thì phải, và không phải cứ có nhiều Đồng là mua được đâu, phải "quen" nữa! Có vẻ như những người đảng viên của ĐCSVN, sau những công cuộc "kháng chiến thần thánh", bây giờ họ đang tiến hành công cuộc... "kiếm tiền thần thánh". Họ "thấu tận tâm can" một điều là: có tiền là có tất cả. Mà muốn có tiền, phải thâu tóm hết quyền lực vào trong tay và quan trọng hơn, cấm không cho "lũ dân đen" một tí "nhân quyền" nào cả! Đảng cộng sản Việt Nam, hay chính xác hơn, những đảng viên "kỳ cựu" của nó, là "thần đồng" của thời đại hiện nay ở Việt Nam.

Và chúng ta, đáng tiếc, đang sống trong cái thời của "thần đồng" ấy!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét