Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

Muối và Tiêu (4)

Tự sự

Có lẽ khoảnh khắc, khi bạn tuyên bố bạn muốn tất cả mọi thứ, sẽ phải đến. Tất thảy, những thứ đích thực, không phải những thứ đền bù, hoặc tương tự, hay phụ: tất thảy, hạnh phúc và đích thực, toàn bộ sự thật, cho dù chúng có đáng sợ và thô thiển như thế nào chăng nữa. Bạn không muốn những thứ thay thế cuộc sống, chỉ hao hao giống cuộc sống, bạn không muốn những thứ chỉ là bức tranh biến dạng khéo léo của tâm hồn và chữ nghĩa, thay vì tâm hồn và chữ nghĩa; bạn muốn yêu đương những người đàn bà đích thực, muốn viết những cuốn sách đích thực, muốn chiến đấu và hòa giải với những con người đích thực. Bạn muốn tất thảy, không muốn từng mảnh rời rạc của cuộc sống. Ước muốn của bạn không thành. Bạn thất bại. Là kẻ chiến bại bị đâm gục xuống đất bùn, bạn hãy than lên điều này: "Ít nhất ta đã thèm muốn tất thảy, ít nhất ta đã muốn cái đích thực, chỉ bấy nhiêu thôi, các người hãy hiểu và tha thứ cho ta."

Mưa

Đã bốn ngày mưa rơi. Tôi viết những dòng này dưới ánh điện, vào buổi chiều; mưa lộp bộp lên kính cửa sổ, như thể thiên đàng đang dùng một súng máy xinh xinh nã những tràng đạn mềm mại xuống trần gian. Tất thảy một màu xám xịt như những tàu chiến hạm, ướt át và căng thẳng.

Bốn ngày mưa rơi, tôi không nhìn thấy lối thoát cho cuộc đời mình. Có lẽ sáng suốt hơn, nếu tôi nằm xuống vệ đường, trần truồng, để mưa xối thành tấm giẻ rách ướt, bủng mục. Tôi nghĩ đến điều này và nghe tiếng mưa rơi. Tôi chăm chú nghe, bởi vì điều ấy cũng có ý nghĩa.

Tâm thức

Chúng ta không biết gì về cơ thể của chúng ta. Người ta dạy dỗ chúng ta kém. Tôi gọi điện từ phòng mình đến San Francisco, nhưng tôi không rõ trong những giây phút đó, gan và mật của tôi làm gì. Nhiệm vụ của nền giáo dục mới sẽ là tường thuật cuộc sống của các cơ quan nội tạng. Tôi mà biết động tác của tay, mắt, miệng, thì cũng như thế, cần biết sự hoạt động của dạ dày, lá nách, thận. Con người chưa đủ mạnh và dũng cảm với chính bản thân. Bằng cặp mắt chó sói, con người đã nhìn tới những ngôi sao; với gan và ruột mình, vẫn không dám. Một tâm thức sâu xa hơn, sự kết nối bằng tia röntgen thế nào đó với bản thân - đây là con đường của loài người. Nhưng con đường này đầy trở ngại và đáng sợ, như một cuộc du hành lên Mặt Trăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét