Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

"Diễn biến hòa bình" hay "Chiến tranh ngầm"?

“Đó là cách mà TQ sử dụng sức mạnh mềm của mình… Đó chính là con đường mà TQ đang đi mà tôi gọi là “diễn biến hòa bình” trong ngoặc kép đấy, thưa anh. Nếu anh chịu khó tìm hiểu, anh sẽ nhận ra con đường TQ đang đi cực kỳ nguy hiểm như thế nào và họ đã và đang làm được một phần những âm mưu đó chứ không phải không. Đó cũng chính là điều mà chúng tôi muốn cùng với nhiều người khác lên tiếng cảnh báo.”(Song Chi)

Chị Song Chi thân mến,

Vâng, tôi xin cám ơn lời giải đáp phần nào rất chí tình chí lý của chị dành cho tôi! Trong phần PH trả lời này, chị đã chỉ rõ cho tôi thấy cái chủ ý chính của bài viết này là “lên tiếng cảnh báo” cho nhân dân VN, cho nhà nước VN, về cái “DBHB” của TQ đang áp dụng đối với VN. Vâng, thì tôi có phản đối gì đâu. Thậm chí, chị hãy tin tôi đi, bản thân tôi cũng là một trong số “nhiều người khác” đấy! Tuy vậy, cái “thắc mắc” ở đây của tôi vẫn chưa được chị “đả động” đến. Đó là việc “thản nhiên dùng cụm từ “DBHB” vào việc phân tích tình trạng chính trị hiện thời của VN” của chị, dù chị có nói la đã đưa cụm từ đó vào ngoặc kép đi chăng nữa. Tức là ý tôi muốn nói, vô hình trung, chị nghiễm nhiên công nhận cái “ngữ nghĩa sai lệch” của cụm từ này, mặc dù chị có xác định đó là “một lối dùng từ rất kỳ quặc, phải nói là không ai hiểu nổi, cái này là do sự “sáng tạo” của Đảng và nhà nước VN cũng như họ đã sáng tạo ra khái niệm không giống ai “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa” vậy”(SC). Như ở một PH trước của tôi, tôi có nói, cái bức màn “nói vậy mà không phải vậy” của Ngôn Từ đã vốn khó “vén” lên rồi trong sinh hoạt tri thức trên diễn đàn talawas này, và tôi rất lấy làm cảm phục talawas và các tác giả mỗi khi họ “vén” lên thành công. Nhưng ở trong “ca DBHB” này, thì đến bây giờ, đối với tôi, vẫn chưa thể gọi là “ca thành công” được. Là bởi vì sao? Bởi vì những ý sau đây, tôi xin được trình bày với chị:

1. Tại sao chị lại cứ phải “gắn chặt” những ý tưởng của mình vào cái cụm từ “DBHB” như thế? Tại sao chị không thử dùng một cụm từ mới, có “ngữ nghĩa” gần hơn, chính xác hơn với cái “cách mà TQ sử dụng sức mạnh mềm của mình” để “thanh toán VN”? Chẳng hạn như “diễn biến chiến tranh mềm”, hay “chiến tranh ngầm”, hay gì gì đó,… mà vẫn nói lên được “điều mà chúng tôi muốn cùng với nhiều người khác lên tiếng cảnh báo.”?

2. Tôi thấy, trong phạm trù “ngữ nghĩa” của ngôn từ, cụm từ “DBHB” dường như đã bị “gán” cho một cái “nghĩa xấu”, mà “lão tướng”(:)) của tôi, bác Phùng Tường Vân đã “lên tiếng bất bình” trong một PH của mình: “Tôi không nghĩ những nhóm từ như “diễn biến hoà bình”, “hoà giải, hòa hợp”… có một nghĩa nào có thể gọi là “nghĩa xấu” mà chỉ có trường hợp những từ “vô tội” ấy được người viết sử dụng theo một nghĩa mỉa mai, châm biếm (sarcastic) mà thôi…”(PTV). Cái “nghĩa xấu” của DBHB trong trường hợp của bài viết này là “con đường mà TQ đang đi mà tôi(SC) gọi là “diễn biến hòa bình” trong ngoặc kép đấy”. Thưa chị Song Chi, cả hai chúng ta đều khẳng định là cụm từ này do giới cầm quyền hiện giờ ở VN “sáng tạo” ra để “đánh tráo” cái khái niệm “CMN”, hay “CMM” ở châu Âu. Cái mục đích “đánh tráo” này của họ là hòng “lấp liếm” đi cái “nghĩa đẹp” của một cuộc “CMN” là đem lại một thể chế chính trị đa nguyên đa đảng, thiết lập một nền dân chủ tự do cho đất nước, cho dân tộc. Và khi các tác giả như chị “bê” y nguyên cụm từ “DBHB” với cái “nghĩa xấu” ấy vào bài viết của mình, thì tôi có cái cảm giác là bức màn “nói vậy mà không phải vậy” dường như bị làm cho “dày đặc” thêm! Chị đã dùng một cụm từ là “DBHB trong ngoặc kép” để chỉ 2 (HAI) “trạng thái” khác nhau: 1. “là sự chuyển biến, thay đổi thể chế chính trị của một nước không cần đến chiến tranh, quân sự, đổ máu… kiểu như “cách mạng nhung” hay “cách mạng màu” đã xảy ra ở các nước Đông Âu và Liên Xô.”, và 2. “Còn hiện nay thay vì dùng quân sự, dùng con đường chiến tranh, TQ có hàng ngàn cách khác nhau để “tuần tự nhi tiến” xâm lược VN trên mọi lĩnh vực từ kinh tế, văn hóa, lãnh thổ, lãnh hải… Đó là cách mà TQ sử dụng sức mạnh mềm của mình. Dùng đồng tiền để khống chế, điều khiển, mua chuộc đám lãnh đạo của một nước, để lũng đoạn nên chính trị, kinh tế của nước đó, khiến quốc gia đó phải lệ thuộc vào nước mình và phải tự nguyện dâng đất dâng biển cho mình mà không tốn một viên đạn…”. Còn cái “trạng thái” thứ 3 là: “Đây là kiểu chiến tranh không có khói súng, không đánh mà thắng. …nhằm đi đến chống phá vai trò lãnh đạo của Đảng, tạo sự chuyển hoá từ bên trong nội bộ (tự diễn biến) về tư tưởng, quan điểm, đường lối và tổ chức nhân sự, xoá bỏ CNXH, làm cho Việt Nam lệ thuộc vào chúng.”(trích PH của Hòa Nguyễn) thì tôi không muốn nói đến vì nó do ông tác giả là Nguyễn Ngọc Hải, Đại tá, người của ĐCSVN nói ra. Vậy thì, một độc giả như tôi, phải “chịu khó tìm hiểu” theo cách nào đây, thưa chị Song Chi?

3. Tuy vậy, cũng xin cám ơn một lần nữa những giải đáp của chị dành cho tôi, và nhất là cái thái độ nhiệt tình trả lời độc giả của chị trên talawas này, mà một số các tác giả khác không có! Cám ơn chị! Trân trọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét