Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

"Những giọt lệ ăn năn" nhân trường hợp của "chị" Mỵ Châu...

“Nàng chết quá nhanh, nhanh đến nỗi nàng chưa biết là mình đã chết, không kịp hiểu ai đã giết mình và vì sao mình bị giết. Oan nghiệt là chỗ đó, tức tưởi là chỗ đó. Nên chi xương thịt nàng đã hòa tan cùng cát bụi nhưng những giọt máu của nàng vẫn không tan được. Những giọt máu đã thành ngọc nhưng là những viên ngọc tối xám u buồn. Mãi đến khi được rửa bằng nước giếng Trọng Thỉ thì ngọc mới chói sáng xinh đẹp. Đó cũng chính là những hạt lệ ăn năn để lại cho đời.”(Khuất Đẩu)

Tôi đọc về nỗi “oan khiên” của Mỵ Châu do tác giả Khuất Đẩu viết, thấy rất hay và thuyết phục. Nhưng đọc đến đoạn “những hạt lệ ăn năn” thì tôi lại chợt cảm thấy “thắc mắc”. Theo như “mạch văn” của tác giả, người đọc như tôi sẽ suy nghĩ như thế này: một khi Mỵ Châu đã “không kịp hiểu ai đã giết mình và vì sao mình bị giết“, thì “Những giọt máu (của Mỵ Châu) đã thành ngọc nhưng là những viên ngọc tối xám u buồn”, không thể trở thành “những giọt lệ ăn năn” được! Tôi xem lại nghĩa của từ “ăn năn”: Hối hận vì đã lầm lẫn. Và như vậy, việc tác giả KĐ dùng hình ảnh “những giọt lệ ăn năn” ở đây để nói về con người Mỵ Châu, tôi thấy nó có vẻ “mâu thuẫn” với tất cả những gì mà tác giả vừa viết về nàng công chúa có “trái tim lầm chỗ để trên đầu” này. Tôi xin chứng minh:

- Nếu nói rằng, Mỵ Châu ăn năn với Trọng Thủy (tiện đây, xin được hỏi các bác là Trọng Thỉ hay Trọng Thủy?, cũng là để học hỏi thôi!:)), thì hóa ra Mỵ Châu đã không “thật lòng” với “người chồng Trung Quốc” này? Nàng đã “yêu giả”? Nàng đã bị “ép duyên”?

- Nếu cho rằng, Mỵ Châu ăn năn với “đời”, thế hóa ra, Mỵ Châu đã “lầm lẫn” và phải “hối hận”? Nàng đã “hiểu ai đã giết mình và vì sao mình bị giết?

Tôi “thắc mắc” là vì vậy. Nếu không có gì “phiền toái”, thành thực xin tác giả “giải thích” thêm về cái sự “những giọt lệ ăn năn để lại cho đời” này!

Tiện đây, tôi xin “bàn loạn” thêm về cái mấy câu thơ

“Tôi kể ngày xưa chuyện Mỵ Châu

Trái tim lầm chỗ để trên đầu

Nỏ thần vô ý trao tay giặc

Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu…”

của “ông Lành” như thế này:

- Không biết trái tim Mỵ Châu có bị “để lầm chỗ” hay không, nhưng nó là “trái tim chân thật còn nguyên vẹn”, không là trái tim bị chia làm ba phần như của “ông Lành”(“…trái tim anh đó/ Rất chân thật chia ba phần tươi đỏ/ Anh dành riêng cho Đảng phần nhiều…”).

- Ngày nay, như chúng ta quá rõ, những “đồng chí” của “ông Lành” đang… “Nỏ thần cố ý trao tay giặc (TQ)/ Nên nỗi cơ đồ (sẽ) đắm biển sâu”, thì không biết, những “trái tim của các đồng chí ấy (dù chỉ là “phần nhiều”)” có được/bị gọi “lầm chỗ để trên đầu” hay không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét