Thứ Hai, 11 tháng 10, 2010

"Giải phóng tinh thần" đê!

“Một hôm, qua khe cửa, vô tình Ngân khám phá ra “cái mẹo” làm ảo thuật của ông, thế là Ngân chán ngán, mất cả hứng thú chờ và ngồi xem ông làm ảo thuật. Ngân thấy mình bị tước đoạt đi một thú vui… Một hôm, Ngân chợt nghĩ, cái điều Ngân được biết trong khi bọn trẻ con khác không biết được làm Ngân phấn chấn, tự tin. Ngân thấy mình khôn và may hơn chúng. Nghĩ ra được điều này giúp Ngân chẳng những hết buồn và tiếc nuối mà còn tự thấy mình được giải phóng khỏi sự u mê, phỉnh dụ… Ngân muốn đụ tất cả đàn ông-con trai trong đêm party đấy.”(Lê Thị Thấm Vân)

Lúc đầu tôi cũng định viết PH, gọi là “thuần túy văn chương” như bác Hoàng Trường Sa, để góp ý về bài viết này, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mấy cả, dường như đã thành “thói quen” của những độc giả thường xuyên của talawas, cứ viết PH là y như rằng, chúng ta cứ phải “chua” một ít “chính chị chính em” vào, gọi là “cho nó mùi mẫn” một chút, nên PH này của tôi, chắc… lại “đậm đà bản sắc dân tộc” là cái… chắn! Đấy là ý tôi muốn nói về cái từ “giải phóng”, và cũng là tiêu đề của bài viết này.

1. Trước hết, tôi xin được bày tỏ lời thán phục nữ nhà văn Lê Thị Thấm Vân! Bởi vì chị, qua đoạn trích tiểu thuyết này của mình, đã thành công trong việc “lột sạch sẽ” cái ý nghĩa “sặc mùi bom đạn” của từ “giải phóng”. Và không những thế, chị còn thay vào đó, một ý nghĩa “phừng phực yêu thương” cho từ này! Tôi đồng tình với độc giả Thanh Nguyễn: “Văn học bao giờ cũng tuyệt là vậy!” Bởi vì, chỉ cần “vận” đúng một từ vào đúng “chỗ”, là cái tinh thần của từ ấy “vọt” lên ngay! Cụ thể trong trường hợp này của chúng ta là từ “giải phóng”, tinh thần của từ “giải phóng”, dường như đã được nữ nhà văn tài ba họ Lê này làm cho “vọt” lên cao hơn, “trúng đích”! Đấy là cái tài tình của những nhà văn, cái tuyệt vời của tác phẩm văn học! Và cái sự tài tình này, dường như càng được thể hiện rõ nét hơn, khi họ, các nhà văn, viết về sự “giải phóng” của tình yêu, cái đề tài muôn thưở của văn học này!

2. Dĩ nhiên, chúng ta sẽ thắc mắc rằng, ừ thì cứ cho là, ở đây, từ “giải phóng”, tinh thần của nó vọt lên “trúng đích” đi, nhưng mà, nhà văn LTTV “giải phóng” cái gì cơ chứ? Cái gì được “giải phóng” ở đây nào? Tôi xin trả lời, thì “giải phóng” cái này này, chứ còn cái nào vào đây nữa!

3. Tôi “dẫn dắt” loằng ngoằng như trên là cũng có cái “ẩn ý” của nó. Đấy là câu hỏi: Cuộc “giải phóng” của “Ngân” có được “hoàn toàn” không, khi thiếu cái này? Theo tôi, chắc chắn là không. Và càng không, khi giả dụ, “Ngân” về VN đi dự cái party này, và phát hiện ra “cái mẹo” này của “ông hàng xóm p(t)hỉnh dụ làm trò ảo thuật”!

Thế cho nên, về đâu thì về, “Ngân” và “Những người đàn bà đến từ Hỏa tinh”, chớ nên về VN để “giải phóng”!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét